Những chiếc lá dầu khô
Truyện thiếu nhi của
Nguyễn Thái Hải
Buổi chiều
những ngày sau Tết âm lịch trời bắt đầu nóng từ khoảng giữa trưa. Thời tiết
miền Nam
là thế, khác hẳn với miền Bắc lại đang trong thời kỳ rét lạnh. May mà Thu học
buổi sáng, chiều được nghỉ ở nhà.
Nhà Thu nằm
trên con đường lớn nhất nhì thành phố. Đường có hai chiều cách biệt nhau bởi
một tiểu đảo có trồng cây thấp như cau kiểng, bông giấy... Lề đường cả hai phía
thì đều được trồng chung một loại cây lưu niên là cây dầu. Ba Thu giải thích:
“Cây dầu và cây sao có dáng tương tự nhau. Chúng đều có thân cao trên chục mét,
thẳng đứng, gỗ được dùng làm đồ gia dụng. Trái của chúng đều có “cánh”, khi
rụng từ trên cao thì xoay vòng vòng “bay” xuống đất. Nhưng lá của cây dầu thì
lớn hơn bàn tay, còn lá cây sao thì nhỏ. Cây trồng nơi vỉa hè đường nhà mình là
cây dầu vì lá nó lớn”.
Thu rất khoái
lời giải thích cặn kẽ của ba, đã nhiều lần nó kể lại với bạn bè ở Nhà thiếu nhi
và được các bạn rất “nể”.
Trưa nay nóng
quá. Thu chỉ ngủ trưa được mươi phút là thức dậy, đi tắm cho đã! Xong, nó mở
cửa trước ra ngồi nơi bậc thềm vừa hóng gió vừa ngắm đường phố một lúc trước
khi quay vào nhà để giải mấy bài toán cô cho về nhà làm.
Một cơn gió
thổi qua. Một, hai, ba... rồi nhiều chiếc lá dầu khô từ trên cây rụng xuống. Lá
chạm vào mặt bê tông vỉa hè rồi tiếp tục bị gió thổi lăn một đoạn ngắn, kêu
loạt soạt. Lá rụng nhiều quá, Thu nhẩm đếm, dễ chừng hơn hai chục chiếc.
Khi cơn gió
qua đi thì bên vỉa hè nhà hàng xóm xuất hiện cô Ngọc với cái chổi trên tay. Nhà
cô Ngọc là cửa hàng tạp hóa có bán thêm kem và yaourt. Thỉnh thoảng Thu cũng
qua mua món này, món nọ. Cô Ngọc nhìn hàng chục chiếc lá dầu khô nằm trêu ngươi
trên vỉa hè nhà mình, mặt nhăn nhó bực bội. Cây dầu được trồng nơi tiếp giáp
giữa nhà kế cận nhà Thu - về phía trái và nhà trước đó. Còn nhà cô Ngọc ở sát bên
phải nhà Thu. Như vậy cây dầu “thủ phạm” đã “bỏ rác” xuống cả nhà Thu và nhà cô
Ngọc.