LÊ TUẤN ĐẠT
Thăm
Bái Đính
Tôi, bụi trần
nhiều quá
Nghe Bái Đính,
tìm về
Nhờ Phật Thần
chư vị
Gội cho bớt
đường mê
Đất này đất
sinh phật
Sinh thần lại
sinh vua
Linh thiêng
ngàn năm trước
Trăm phương tụ
về chùa
Người nghèo
phương kế tận
Cũng theo phật
về đây
Mong chút lòng
trắc ẩn
Sống lắt lay
qua ngày
Kìa thiện nam
tín nữ
Trông thành
kính nhường bao
Năm trăm vị La
Hán
Thăm không sót
vị nào
La Hán im chẳng
nói
Người cứ khấn
thì thầm
Ăn mày rên rỉ
đói
Người cứ nhìn
lặng câm
Phật cao ngồi
bệ vệ
Tiền lẻ đầy
chân tay
Ăn mày ngồi
trước bệ
Không thấy ai
đoái hoài
Chợt nhớ ông
Huy Cận
Chùa Tây Phương
năm nào
Câu hỏi còn
vương vấn
Ai trả lời được
đâu?
Tôi tìm lên
Giếng Ngọc
Chẳng gặp ngài
Minh Không
Người nay nhiều
bệnh quá
Đại sư chữa
được không?
Chiếc chuông
đồng Bái Đính
Ba mươi sáu
ngàn cân
Tôi muốn lên
thử đánh
Cho nỗi buồn vang
ngân!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét