Trần
Nhã Thụy mất 6 năm
hoàn
thành tiểu thuyết 'Hát'
BẠch Tiên
Sự
nát tan của các giá trị tinh thần trong đời sống hiện đại được Trần Nhã Thụy đưa
vào tiểu thuyết mới bằng văn phong hài hước, chua chát.
Trần
Nhã Thụy chọn câu thơ của Hoàng Hưng làm đề từ cho cuốn sách mới: "Có bao
nhiêu nát tan. Đội lên đầu mà hát". Những trang tiểu thuyết của anh phản
chiếu cuộc sống hiện đại với đầy ắp sự kiện, thông tin và chồng chéo giữa chúng
là những giá trị tinh thần, vật chất bị phân mảnh.
Trần
Nhã Thụy tâm sự, anh dành nhiều thời gian cho đề tài về đời sống xã hội đương
đại. Bắt tay viết tiểu thuyết Hát từ tháng 2/2008 nhưng phải đến tháng 3
năm nay, anh mới hoàn thành cuốn sách. "Có những trang độc giả chỉ mất vài
phút để đọc nhưng người viết thì nhọc nhằn cả năm trời", anh chia sẻ về
công việc của mình.
Nhân
vật chính của tiểu thuyết là Kỷ - một nam kỹ sư của Viện Giống. Kỷ độc thân,
sống giữa Sài Gòn nhưng lại mê giai điệu ca trù xứ Kinh Bắc. Nhân duyên đưa anh
gặp gỡ và theo học ca trù từ mẹ con Xuân Nương - những ca nương hiếm hoi còn
sót lại. Giữa phố xá Sài Gòn, ca trù bị lạc tông và cuộc sống những ca nương
trở nên mong manh. Họ luôn gây cho người đọc cảm giác lo âu, phập phồng về
những bất trắc có thể gặp.
"Ba
vạn sáu ngàn ngày là mấy chốc". Vậy nhưng, trong "mấy chốc" ấy,
nhiều người lao vào vòng xoáy của tiền, tình, hư danh, ảo vọng không thành.
Trần Nhã Thụy vẽ nên những nhân vật đa màu sắc như: ca sĩ Viễn Trinh, nhà báo
Râu quai nón áo bốn túi, nhà cải cách văn hóa với những phát ngôn gây sốc tên
Sinh, những Đại Thi sĩ, họa sĩ nửa mùa... Họ đều tất bật trong cuộc chạy đua mà
không biết mình đua với cái gì.
Tiểu
thuyết Hát cũng vẽ nên thế giới xa hoa trong cuộc
sống của những người giàu ở Sài Gòn. Các biệt thự sang trọng nằm trên những hòn
đảo biệt lập của thế giới người giàu tạo nên một Sài Gòn khác với hình ảnh đô
thị của người nhập cư mà nhiều người từng biết.
Và
trong thế giới ấy, Kỷ không chạy đua, nhưng những tháng ngày của anh lại lạc
lõng, đơn điệu. Bị ám ảnh từ sự thất bại với người tình đầu tiên, Kỷ cô độc.
Ở
cuốn tiểu thuyết thứ hai này, Trần Nhã Thụy chủ ý mang đến giọng điệu mới mẻ
cho văn phong của anh. Bên cạnh giọng văn có phần trầm lắng cố hữu, anh có
những trang viết hài hước, giễu nhại. Trần Nhã Thụy đưa kiểu "văn báo
chí" vào ở những phần phụ lục sách. Phụ lục không nằm cuối sách mà nằm xen
kẽ ngẫu hứng giữa các chương, như để minh họa cho những điều đang diễn ra trong
tiểu thuyết.
Trần
Nhã Thụy chỉ dùng một từ "hát" không viết hoa để gọi tên cho những
thanh âm của đời sống dội về trong tác phẩm mới của anh. Hát nuôi dưỡng tâm hồn
sơ sinh. Hát như tiếng kinh cầu đưa ta về đất. Hát lên niềm vui. Hát lên tình yêu.
Hát cho những tủi cực, nhọc nhằn. Hát cho những nát tan. Hát như một cách giải
thoát...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét